
THÁNG 9 NHỚ VỀ SI MA CAI
Hồ Tĩnh Tâm
Lạ thật. Chỉ mới chớm đọc vài dòng nhật kí Bắc Hà- Si Ma Cai của Hà My, tôi đã nhớ vùng cao nguyên núi đá vun vút dựng ấy tới cồn cào gan ruột.
Dường như có tiếng chim gua khắc khoải gọi bạn ở đâu. Mây trắng Mờ Sao Phìn vẫn như đang giăng giăng cột đầy nỗi nhớ. Đá phún như hoa phún lên từ núi đá. Mặt trời lúc ẩn lúc hiện. Không gian se lạnh tới chạnh lòng. Hai bên con đường lên dốc về Sín Chéng, những cây trẩu giang tay kết nối thành hàng. Thấp xuống phía dưới là những nương ngô xanh mướt, thi thoảng chớp lên màu đỏ váy áo những cô gái H’mông, như những đốm lửa gọi mời. Cao lên phía trên là bạt ngàn rừng thông lá nhọn, lặng im như bổi hổi đợi chờ một lần được gặp.
Nhớ quá!
Mèn mén và rượu ngô. Nhớ quá thôi!
Vượt đèo Gió cao hơn cổng trời
Mắt chạm Si Ma Cai say ngất
Mặt trời đỏ bừng hai má em
Mặt trời chín lịm đôi môi em
Bát rượu rót tràn tay thật nóng
Nhớ hôm vượt cổng trời từ Bắc Hà lên với Si Ma Cai, cũng chợp vào tháng 9. Tháng 9 Si Ma Cai là mùa đào chín ửng. Mùa mãn đình hồng nở thâu đêm suốt sáng. Vẫn còn mùa của gái trai xúng xính xuống chợ tình. Vó ngựa vẫn khua giòn vách núi. Những chiếc ô nở xòe, nghiêng nghiêng theo câu Sli, câu lượn. Tiếng khèn, tiếng sáo dặt dìu, gắn quyện từng bước chân vào với nhau, không rời ra được. Đêm thổn thức tiếng kèn lá, tiếng đàn môi. Cánh rừng nghiêng như nghiêng sừng rượu. Dòng suối nghiêng như nghiêng lời ước hẹn.
Tháng 9 Si Ma Cai, em nắm tay chỉ tôi xem những vạt rau dấp cá, nở ngời lên lấm tấm những đóa hoa màu trắng. Bàn tay em mềm như sợi gió. Mơn man mơn man. Chạm vào da thịt tôi, thổi bùng lên sắc màu chiều biên giới đã hóa thành giai điệu.
Chiều ấy hai ta về Cán Tẩu.
Đường lượn mềm theo dáng núi. Khói bản nhà sàn dưới lung sâu, bốc lên quyện với mây trời. Vẫn là đá phún như hoa phún lên từ núi đá, mà sao cứ như quen như lạ, xui nhớ xui thương, rung ngân da diết cùng tiếng ve, râm ran suốt dọc đường chiều.
Đêm ấy Si Ma Cai rỉ rắc một cơn mưa rất nhẹ. Cánh rừng sau lều nương im ắng lạ kì. Nghe rõ tiếng đá cựa mình thổn thức. Bản tình ca lều nương em thắp lên. Bập bùng bập bùng, rồi cháy bùng lên rạo rực.
Nhớ không em?
Tháng 9 Si Ma Cai… chín lịm niềm hạnh phúc.
1.9.2008
HTT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét